GuidePedia

0
Đọc bao gia dinh hôm nay: Suốt mấy hôm nay tôi không tài nào ngủ được và cũng không thể ra ngoài đi làm bình thường. Vì chỉ cần tôi bước chân ra khỏi nhà thì sẽ bị hàng xóm chỉ trỏ chửi rủa.

Sau khi bị tôi bắt quả tang tại trận, chồng tôi đã lu loa lên rằng, mẹ con tôi thần kinh không bình thường để hàng xóm nhao vào chửi rủa tôi.

Chào độc giả mục tâm sự,

Chưa kể, bất cứ lúc nào trong ngày, chồng tôi và nhân tình kha ngan, chính là em dâu tôi, lại gọi điện, nhắn tin đe dọa, chửi bới.

Thật sự, nếu tôi không viết ra những dòng tâm sự này chắc tôi sẽ điên loạn, uất nghẹn mà nghĩ dại dột mất. Hi vọng rằng, những ai đọc được tâm sự này của tôi sẽ đưa ra vài lời khuyên, bình luận ở bên dưới để có thể giúp tôi giải tỏa vướng mắc, mệt mỏi lúc này.

Tôi năm nay 40 tuổi, đang làm kinh doanh tại nhà. Tôi lấy chồng được gần 20 năm và có 4 đứa con. Gia đình tôi ở gần nhà vợ chồng tôi, cách chừng 15 cây số. Sau tôi có 2 đứa em trai đều đang sống gần đó cả. Thằng em út của tôi lấy vợ được 7 năm. Vợ nó có học thức, làm kế toán, xinh đẹp, cao ráo nhưng lại lẳng lơ.

Đó cũng chính là nguồn cơn khiến gia đình tôi tan nát như bây giờ. Không giấu gì mọi người, chồng tôi khá thành đạt. Nhờ tài kinh doanh, có vốn mở một tiềm cầm đồ trên phố nên mấy năm nay ăn nên làm ra. Không chỉ xây nhà lầu mà mới mua thêm cái xe hơi gần 2 tỷ đồng.



Theo tin tuc moi nhat trong ngay hom nay thì tôi phải làm sao khi chồng bỏ đi theo nhân tình (em dâu tôi) còn mẹ con tôi không dám bước chân ra khỏi nhà? Ảnh minh họa.

Nhà em út của tôi cách nhà tôi có 3 cây. Thằng em tôi hay đi công trường xa, việc nhà có chuyện gì lại gọi điện nhờ tôi sang xem giúp. Tôi là đàn bà, mấy chuyện ống nước làm sao biết được, lại còn chăm cho 4 đứa con còn tuổi ăn học, vậy là đành phó thác cho chồng tôi sang sửa giúp.

Ban đầu là anh rể với em dâu giữ ý nhưng sau đó, đứa em dâu tôi thấy chồng tôi có của, tính nó lại lẳng lơ nên tìm cách quyến rũ, bòn rút tiền của chồng tôi. Chồng tôi thấy nó xinh đẹp, không sồ sề béo ục ịch như tôi, lại đêm hôm gặp gỡ nhau nên nảy sinh tình cảm.

Chồng tôi sau đó thường xuyên sang nhà em dâu giúp đỡ. Lúc lấy cớ sang sửa điện, lúc lại đường ống nước, khi lại chỉnh mái tôn vì "chồng nó đi xa, đàn bà con gái một mình tội nghiệp". Mới đầu tôi đều vui vẻ đồng ý vì thấy chồng mình đối tốt với gia đình nhà ngoại như thế thì còn gì bằng.

Nhưng một lần, sau khi cho con ăn, gọi mãi không thấy chồng về. Tôi đành đèo đứa nhỏ phi sang nhà em dâu gọi chồng xem sửa điện gì mà mãi chưa xong. Vừa đến cổng nhà, thấy đóng cửa im ỉm, xe chồng vẫn đỗ ngoài sân. Tôi bất an bảo con đứng yên giữ xe để vào trong xem thế nào.

Vừa đến gần cửa chính, tiếng chồng tôi và cô em dâu đang mải mê "hành sự" bên trong vọng ra khiến tôi chết lặng. Mất bình tĩnh, tôi đạp cửa xông vào rồi vơ cốc nước hất thẳng vào mặt hai con người đốn mạt đó. Chồng tôi và em dâu vội vàng lấy quần áo mặc vào, cô em dâu cúi gầm mặt còn chồng tôi rối rít xin lỗi.

Tôi gạt tay chạy thẳng đưa con về nhà. Sau đó, tôi gọi thằng em về để giải quyết sự việc. Thằng em chán nản làm đơn ly hôn. Còn tôi, 4 đứa con không thể thiếu vắng bố được. Tôi mời thầy cúng về để giải bùa mê thuốc lú cho chồng. Nhưng tối hôm kìa, chồng tôi phá cửa lái xe bỏ đi. Sau đó anh ả gặp nhau còn gọi cả giang hồ đến đe dọa mẹ con tôi. Con gái cả của tôi đang học ở Sài Gòn biết chuyện đã đổ bệnh.

Ngay ngày sau đó, tôi quyết định tổ chức tang lễ cho 5 mẹ con ngay tại căn nhà này luôn. Bên ngoài tôi dán bảng cáo phó nhưng không đề thông tin nào lên, đặt cái vòng hoa tang ngay trước cửa nhà còn bên trong người thân mặc đồ tang đi lại.

Thấy đám tang lạ, hàng xóm kéo đến chỉ trỏ, nói chuyện ầm ĩ bên ngoài. Người ta cười nói rộn rã mặc mẹ con tôi rơi nước mắt trong nhà. Người ta đâu biết bi kịch gia đình tôi đau đớn như thế nào chỉ vì một người đàn bà quỷ quyệt. Nó đang tâm phá nát hai gia đình, chính là nhà tôi và nhà em trai tôi.

Từ chiều hôm đó, sau khi tháo bỏ cờ tang và vòng hoa tang, mẹ con tôi đóng kín cửa không ra ngoài. Suốt mấy hôm nay tôi không tài nào ngủ được và cũng không thể ra ngoài đi làm bình thường. Vì chỉ cần tôi bước chân ra khỏi nhà thì sẽ bị hàng xóm chỉ trỏ, chê cười. Nhưng lỗi đâu tại tôi, tôi đâu có tội tình gì, tất cả đều do chồng tôi, do người đàn bà lẳng lơ đó khiến gia đình tôi tan vỡ như bây giờ chứ?

Ấy vậy mà sau đó chồng tôi đã lu loa lên rằng, mẹ con tôi thần kinh không bình thường, không biết làm gì chỉ tìm cách làm xấu mặt chồng con để hàng xóm nhao vào chửi rủa tôi.

Xin mọi người hãy cho tôi một lời khuyên lúc này, để tôi có thể bình tĩnh trở lại, chồng tôi quay về và các con tôi có thể yên tâm học hành, sinh sống như trước đây? Mong mọi người hãy đưa ra vài lời khuyên ngay dưới đây giúp đỡ tôi

Post a Comment

 
Top